Bài dự thi: Ngôi nhà cũ và chàng hoàng tử

Thứ bảy - 09/07/2011 10:38
. Cô không chê gì cháu, cháu xinh đẹp, cháu giỏi, nhưng có lẽ Tuấn nhà cô nó không hợp với cháu. Mong cháu hãy trả Tuấn về cho cô...

Mai vừa khóc vừa chuẩn bị đồ đạc, chỉ ngày mai thôi, sẽ chỉ còn là những ký ức về chàng hoàng tử. Sẽ chẳng còn tình yêu như trong chuyện cổ tích nữa. Nhưng Mai sẽ không bao giờ quên, mình đã từng được yêu bởi một chàng hoàng tử, vô cùng tài giỏi, vô cùng ấm áp. Nhưng tình yêu không nhất thiết là phải hưởng thụ, nó còn có sự hi sinh. Mai mong sự ra đi này, sẽ khiến hoàng tử của mình được hạnh phúc. Vết thương, dù sâu đến đâu rồi cũng sẽ lành thôi, đó cũng là một bài học mà Mai đã học được từ “chiến trường” cuộc đời của mình…

Mai thấy mình như một ngôi nhà cổ cũ kỹ, phủ đầy rêu phong và bụi bặm. Chàng hoàng tử đã đến, mở toang các cánh cửa và lau chùi sạch sẽ. Chàng hoàng tử luôn trò chuyện cùng Mai, luôn động viên Mai khiến Mai thấy mình trở nên thật lạ. Căn nhà cổ vẫn là căn nhà cổ thôi, nhưng nó không còn đứng im trân mình ra cho gió cát và bụi bặm phủ lên, căn nhà cổ thấy mình trẻ ra như thời thiếu nữ. Duy chỉ có một điều khiến niềm vui của căn nhà cổ không thể nào trọn vẹn, chàng hoàng tử đến, nhưng chàng thì sáng như những vì sao trên trời, chói lóa. Và Mai dù có cố gắng thế nào cũng không thể với tới được.

Để chào một ngày mới, việc đầu tiên Mai làm là phải mở máy tính, nhìn ngắm một lúc rồi giơ tay mỉm cười với chàng hoàng tử. Nụ cười của chàng hoàng tử mới hiền lành và đáng mến làm sao. Mai dù cố tạo ra một vỏ bọc cứng nhắc bên cạnh người ấy thì cũng không thể nào tự dối lòng mình được. Chàng hoàng tử đúng là cháng hoàng tử, luôn đẹp và khiến người khác phải ngước nhìn.

Mai, 30 tuổi, đã từng có chồng và có một cậu con trai. Mặc dù là một cô gái xinh xắn giỏi giang, quyết đoán và mạnh mẽ, nhưng với tình yêu thì lại luôn thất bại. Cuộc đời như một chiến trường, lúc nào cũng mở rộng cửa để đón chào Mai, thử thách Mai và sẵn sàng vùi dập Mai bất cứ khi nào có thể. Lần này cũng vậy, sau một trận cuồng phong mà cuộc đời đã dành ưu ái riêng cho Mai, Mai đang lùi về ẩn mình sau những bụi tre làng, dựa dẫm vào những bờ vai lúc nào cũng cố gắng vươn ra để bao bọc. Thật tình cờ lại được gặp chàng hoàng tử.

Chàng Hoàng tử, giống như những gì mà Mai đã mơ ước, một dáng người dong dỏng cao, một làn da rám nắng đẹp đẽ. Một khuôn mặt đủ bầu bĩnh để khiến người khác phải say mê, một ánh mắt đủ hiền từ để khiến người khác cảm thấy ấm áp, một nụ cười duyên đủ để người đối diện cảm thấy rung rinh.

Nhưng, chàng hoàng tử thì còn rất trẻ và là con trai duy nhất trong một gia đình. Mới nghĩ đến thôi Mai đã thấy gai gai người. Một lần nữa, cuộc đời lại là một chiến trường, và đang dang rộng vòng tay ra để đón Mai. Lần này, Mai không thể biết được có những gì sẽ xảy ra, và Mai có thể làm những gì để chống lại nó.

Chàng Hoàng tử, dù biết tất cả về Mai, nhưng vẫn luôn ở bên, kể những câu chuyện để Mai cười, động viên để tinh thần Mai luôn vui vẻ. Chẳng phải nói, Mai đã cảm thấy có những sự thay đổi nho nhỏ trong Mai. Mai hay cười một mình hơn, hay nhìn ngắm màn hình desktop của mình hơn, Mai hay online hơn để có thể được trò chuyện cùng hoàng tử. Mai vui khi có hoàng tử ở bên, và Mai chợt thấy buồn khi nghĩ tới tương lai. Mà Mai có cảm nhận, hình như nó không hề có tương lai thì phải. Một câu chuyện tình yêu, chưa bắt đầu đã có thể biết được kết thúc.

Mai co mình lại, cố gắng không nghĩ nhiều về Hoàng tử, không mong chờ, không hi vọng. Mai càng cố tạo khoảng cách thì Hoàng tử lại càng sát lại gần, cố gắng càng gần chút nào càng tốt. Chàng hoàng tử không còn ngại ngần khi đến nhà tìm Mai, không còn e thẹn khi nói về Mai với người khác. Chàng hoàng tử cố gắng chứng minh tình yêu của mình với Mai, Mai nghĩ đó là một người đàn ông thật tốt. Nhưng cuộc đời đã dạy cho Mai bao điều, và trong đó có một điều quan trọng, những điều đáng giá sẽ không bao giờ có được một cách dễ dàng cả. Mà hạnh phúc thì lại là vô giá.

Mai thấy mình như một ngôi nhà cổ cũ nát, sập xệ. Còn hoàng tử như ánh dương tỏa sáng trên bầu trời. Dù ánh dương ấy có cố gắng bao phủ, che chở cho ngôi nhà cổ đến đâu, thì ngôi nhà cổ sẽ vẫn chỉ là ngôi nhà cổ. Hai cá thể quá khác xa nhau, làm sao có thể dung hòa, có thể tương trợ hay đồng nhất.
Mai chỉ biết vui vẻ và trân trọng cái hiện tại mà mình đang có, giữ gìn ký ức về một chàng hoàng tử có thể bỏ qua tất cả mà đến với mình. Nhưng với kinh nghiệm của mình, Mai linh cảm có thể giông tố sẽ xảy ra trong một ngày không xa nữa.

Bài dự thi: Ngôi nhà cũ và chàng hoàng tử, Tin tức trong ngày, Cuoc thi viet ban tre, ban tre cuoc song, chuyen tinh yeu, ban tre, yeu thuong, moi tinh dau

Mai đã trả Tuấn về cho chính gia đình của mình... (Ảnh minh họa)

Bất chợt vào một ngày đẹp trời, Mai đi ra ngoài cùng các bạn về nhà. Mở cổng đi vào Mai thấy không khí hình như có điều gì đó lạ lạ. Bố mẹ đang ngồi với ai đó, hình như là một người phụ nữ trung niên, trông lạ lắm nhưng mà sang trọng và quí phái. Nhưng vẻ mặt của ai cũng không được vui thì phải, “không biết có chuyện gì” – Mai nghĩ thầm trong đầu và rón rén đi vào như một con mèo con, khẽ cất tiếng chào phá tan bầu không khí:

Cháu chào cô, con chào bố mẹ con mới về.

Người phụ nữ quay ra, nhìn Mai từ đầu đến chân. Khuôn mặt vẫn im lìm như bầu trời trước khi bão. Không hề mỉm cười, không hề thân thiện, thái độ đó khiến Mai bỗng chốc rùng mình, ớn lạnh. Chờ cho Mai đi vào ghế ngồi bà mới cất tiếng nói:

Chắc cháu chưa biết cô, nhưng cô thì nghe về cháu nhiều lắm. Cô là mẹ của Tuấn, hôm nay cô mạn phép đến đây cũng là có một vài điều muốn trình bày cùng gia đình.

Người phụ nữ khẽ cầm cốc nước uống một ngụm nhỏ rồi nói tiếp:

Tuấn nó đi xa mấy hôm nữa mới về nên cô tranh thủ đến đây. Cô biết Tuấn nó yêu cháu, nhưng nó còn quá trẻ và cô nghĩ là tình cảm đó cũng chỉ là thứ tình cảm thoáng qua. Cô không chê gì cháu, cháu xinh đẹp, cháu giỏi, nhưng có lẽ Tuấn nhà cô nó không hợp với cháu. Mong cháu hãy trả Tuấn về cho cô.

Mai khóc. Nước mắt chảy dài trên má. Mai cố gắng cắn chặt môi để không bật ra thành tiếng. Mai khóc không chỉ cho tình yêu của Mai, hay cho bản thân Mai. Mai khóc vì đã làm cho bố mẹ phải phiền lòng. Từ bé đến giờ Mai chưa làm được gì cho bố mẹ, vậy mà hết lần này đến lần khác Mai luôn làm bố mẹ đau lòng. Vì Mai nông cạn ư? Hay vì Mai chỉ ích kỷ lo cho bản thân mình.

Mai cố gắng kìm từng tiếng nấc, khẽ nhìn lên Mẹ của Tuấn trả lời:

Cháu hiểu tất cả ý của cô, cô cứ về đi, qua ngày mai mọi chuyện sẽ trở về như cũ.

Người phụ nữ không nói gì nữa, nhìn lại Mai lần cuối rồi chào bố mẹ Mai để về. Chờ cho bố mẹ tiễn khách vào nhà, Mai ngước lên nhìn bố mẹ, nói trong tiếng khóc:

Mai con và cháu sẽ đi bố mẹ ạ. Anh ấy có đến tìm con thì bố mẹ đừng nói gì hết nhé!

Mẹ đến bên vỗ nhẹ vào vai Mai an ủi, thương cho cô con gái không biết bao giờ mới hết khổ, để cho ông bà có thể yên lòng.

Mai vào phòng, bật màn hình máy tính nhìn hoàng tử của lòng mình một lần cuối. Mai khẽ thì thầm với hoàng tử:

Em phải đi thôi, ở lại và hãy sống thật tốt nhé. Hãy tìm một cô gái thật tốt, thật yêu thương anh mà lấy làm vợ. Như vậy ở nơi xa em cũng yên lòng. Tình yêu của mình chỉ đến đây thôi, em thì vẫn chỉ là ngôi nhà cổ, mà anh thì lại là vầng hào quang sáng chói.

Bữa cơm cuối cùng với bố mẹ, chỉ còn tiếng lách cách của chén đũa, tiếng gió thổi ào ào ra từ những chiếc quạt. Mai cố gắng nở nụ cười gượng gạo, nuốt nước mắt vào trong gắp cho bố mẹ mỗi người vài miếng thức ăn. Không khí chùng hẳn xuống và lặng đi. Mẹ Mai khẽ quay ra gạt vội đi hàng nước mắt, thương con gái, thương cháu ngoại phải vất vả bên ngoài. Nhưng Mẹ vẫn tin vào Mai, Mai luôn là một cô gái độc lập, mạnh mẽ, đủ để có thể đứng vững với sóng gió bên ngoài.

Bà nói:

Con ra chỗ em đi, ra đó chị em có nhau, rồi đùm bọc lấy nhau. Còn có cháu nữa. Làm việc đủ sống thôi, còn có thời gian chăm cháu, đừng để nó thiếu thốn quá nhiều.

Ở nhà con nhờ cả vào bố mẹ, con xin lỗi đã làm bố mẹ phiền lòng.

Mai ôm con vào lòng, tưởng chừng như lòng mình se lại, đặc quánh. Một thứ cảm giác trống trải, mất mát đến tê lòng. Cậu bé dường như rất buồn ngủ nên cứ dụi dụi vào ngực mẹ, Mai ôm con đứng lên đi vào buồng, khẽ đặt con xuống. Mai nhìn ngắm và vuốt ve khuôn mặt của con, thương con, chỉ vì cảnh người lớn mà cứ phải nay đây mai đó. Mai nằm xuống cạnh con, mắt ráo hoảnh nhìn lên trần nhà. Hình như Mai không còn nước mắt để khóc nữa. Mai mở lại máy tính nhìn chàng hoàng tử lần cuối. Chỉ một lần nữa thôi, sau giấc ngủ đêm nay nữa là mình sẽ xa nhau mãi mãi.

--o0o---

Tiếng chuông báo thức từ chiếc đồng hồ để bàn kêu vang, Mai giật mình tỉnh giấc. Vậy là đã đến giờ lên đường rồi. Trời còn chưa sáng rõ mặt người. Bố mẹ đã chuẩn bị đồ ăn xong xuôi cho hai mẹ con Mai. Mai nhìn quanh căn phòng một lần nữa, thật kỹ vì có thể còn lâu nữa cô mới quay lại nơi này, khi mọi thứ đã thực sự lắng xuống. Mai cầm một lá thư đã viết sẵn, nhờ bố mẹ chuyển cho chàng hoàng tử nếu anh ấy có tới tìm.

Mai bước từng bước nặng nhọc xuống nhà dưới để vệ sinh cá nhân. Mai soi lại mình trong gương, Mai thấy mình già đi nhiều quá, mới qua một đêm mà đôi mắt đã không còn lấp lánh nữa, và nụ cười cũng chẳng thể nở trên môi.

Chỉ còn năm phút nữa là xe đến, Mai ẵm con vào lòng đi ra ngoài cổng, đứa bé còn chưa hết cơn thèm ngủ, vẫn cuộn tròn trong vòng tay mẹ. Chờ cho xe đến, tiễn mẹ con Mai lên xe xong, hai ông bà vẫn còn đau đáu dõi theo cho đến khi không còn thấy ánh đèn xe nữa mới chịu quay về. Mai không dám quay đầu nhìn lại. Mai sợ mình sẽ khóc. Mai ôm chặt con vào lòng, cố gắng gom hết sự mạnh mẽ nhìn về phía trước.

Một tuần sau mẹ gọi điện ra. Mẹ nói hai hôm sau thì cậu ấy đến tìm, mẹ đưa thư cho cậu ấy đọc. Cậu ấy khóc nhiều lắm. Nhưng có lẽ cậu ấy hiểu tính con nên không thấy hỏi bố mẹ gì nhiều. Chỉ hỏi có “Cô ấy có buồn lắm không” thôi. Hôm nay mẹ đi chợ, nghe người ta nói hôm qua cậu ấy bỏ đi đâu rồi, nhà bên ấy tìm hoài mà không thấy con ạ.

Mẹ tắt máy, Mai ngồi thần thờ nhìn ra ngoài. Nắng thì chói chang mà Mai thì không biết là mình đã làm sai hay đúng…

Gửi câu chuyện dự thi của bạn để có cơ hội nhận được máy ảnh Panasonic 14Mpx hoặc phiếu mua hàng mỹ phẩm trị giá 1.000.000 đồng nhé!
Việt Báo

Đàm Thị Thành

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Hiến tạng
Sàng lọc một số rối loạn tâm thần
Lịch công tác
Đăng ký khám online
Đường dây nóng
Sở Y tế Quảng Ninh
THÔNG TIN VẬN CHUYỂN CẤP CỨU
Thăm dò ý kiến

Bạn biết đến bệnh viện qua đâu

Thống kê
  • Đang truy cập23
  • Máy chủ tìm kiếm1
  • Khách viếng thăm22
  • Hôm nay11,126
  • Tháng hiện tại11,126
  • Tổng lượt truy cập1,312,147
Liên kết web
Sức khỏe tâm thần
Chất lượng cuộc sống
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây