Bệnh viện BVSK Tâm Thần Quảng Ninh

https://benhvientamthanquangninh.vn


Bài dự thi: Gửi gió xuân những yêu thương

Mùa xuân của đất trời và của lòng người, ta bỗng thấy mình chìm đắm trong những mộng tưởng của thời gian...
Mùa xuân của đất trời và của lòng người, ta bỗng thấy mình chìm đắm trong những mộng tưởng của thời gian...

Cuối cùng thì những chiếc lá vàng cũng đã rụng xuống, những mầm non hé đôi mắt tí hin của mình nhìn mưa bụi bay. Này mùa đông, ngươi không thể cứ kiêu hãnh mãi thế! Mùa xuân đang đến thật gần, nhẹ nhàng e ấp nhưng cũng bồi hồi, rạo rực. Mùa xuân của đất trời và của lòng người, ta bỗng thấy mình chìm đắm trong những mộng tưởng của thời gian, ta thấy trái tim ta xao động, trái tim ta bé nhỏ quá nhưng trong thời khắc này ta muốn trải rộng trái tim để yêu thương, để bao dung tất cả. Xin mượn khoảnh khắc kì diệu này của thời gian khi mà ngoài kia không khí của những ngày tết đang gõ cửa từng nhà, ta có những trải nghiệm chân thật nhất cho chính mình.

Viết cho mẹ

Con đã được sinh ra và lớn lên như thế, hồn nhiên như cây cỏ vì con có mẹ chở che. Con muốn nói hàng ngàn lần ‘Con yêu mẹ’ nhưng tình yêu đâu cần phải nói bằng lời phải không mẹ? Năm nào cũng vậy cứ tết đến là mẹ tất bật với bao nhiêu việc, con nhớ cái dáng lam lũ của mẹ trên cánh đồng làng khi hoàng hôn đã tím sẫm bầu trời, mẹ luôn cố gắng lo cho chị em con cái tết trọn vẹn nhất. Con nhớ mùi khói bếp mẹ nấu đêm giao thừa, nhớ bím tóc mẹ tết cho con sáng Mùng 1 để đi chúc ông bà, nhớ nụ cười hạnh phúc của mẹ mỗi lần ra ga đón con về quê ăn tết. Con đã gom góp những kỉ niệm và giữ nó thật chặt trong trái tim và mỗi khi nhớ về mẹ trái tim con lại thật bình yên dù ngoài kia cuộc đời còn lắm những bão giông.

Bài dự thi: Gửi gió xuân những yêu thương, Tin tức trong ngày, Bai du thi, tet, tet va nhung ki niem dang nho, bai du thi ve tet

Những ngày tháng ấy không chỉ là kỉ niệm mà còn là những kí ức... (Ảnh minh họa)

Viết cho tuổi thơ tôi

Tuổi thơ ơi, với ngày hôm qua ta còn ở lại, giờ thì đã xa mất rồi. Ta thầm ước sẽ có được chiếc vé để đi trên chuyến tàu trở về tuổi thơ ấy, tuổi thơ đầy mộng mị với những miền cổ tích xa xăm. Những ngày tết với tụi trẻ con nhà quê chúng tôi giản dị lắm. Đó là những lần được theo bà, theo mẹ đi chợ tết, được mua cho tấm áo mới, mấy con tò he xanh xanh đỏ đỏ hay thứ bánh bằng bột gạo với mật mía mà người ta bày bán ở chợ quê. Tôi nhớ mãi cái tết năm đó cả làng tôi đói kém sau một năm thiên tai bão lụt mùa màng thất bát đến gạo còn chẳng có mà ăn nói gì đến gói bánh chưng, bánh dầy. Lũ trẻ chúng tôi đi mót khoai lang ở những cánh đồng xa đem nướng ở đình làng mặt mũi đứa nào cũng tèm lem bụi bẩn nhưng vẫn ăn ngon lành, vẫn cười giòn tan. Năm đó tôi đã không có áo mới nhưng vẫn thấy hạnh phúc vì gia đình tôi còn đoàn tụ đông đủ. Cơn bão năm ấy đã khiến làng tôi đau thương mất mát quá nhiều. Cái Tũn đã không bao giờ được bố nó cõng đi chơi khi nước lũ dâng lên bất ngờ mà nhà nó lại ở ven sông. Cái Mít thì chẳng kịp thấy mặt em gái bé bỏng của nó khi mẹ nó chuyển dạ trong đêm mưa bão ấy, nó đã thì thầm với tôi rằng sẽ đặt cho em của nó cái tên thật đẹp, thật kêu chứ tên Mít như nó thì xấu lắm.

Và viết cho chính ta

Trong căn phòng nhỏ bật radio và ta nghe câu hát "Ôi hạnh phúc đâu chỉ có cơm ngon và áo đẹp, mùa xuân đâu chỉ có hoa thơm và nắng hồng, cuộc đời còn có cả những nụ hôn". Còn có những yêu thương, hi vọng, những ước mơ và cả niềm tin về cuộc sống nữa! Ta gạt bỏ những thương đau, những ích kỉ, nhỏ nhen trong quá khứ để sống thật bao dung với hiện tại. Đêm nay sẽ là một đêm bình yên của trái tim hay thổn thức, ta nghe trong gió thoang thoảng hương xuân, ngoài kia mưa xuân vẫn tí tách rơi, hình như lại có một mầm non hé mở và ta biết trên đôi môi ta cũng đang hé nở một nụ cười.

Hãy chia sẻ câu chuyện “Tết và những kỉ niệm đáng nhớ” cùng cơ hội nhận quà

Bấm đường link :

TỔNG GIÁ TRỊ GIẢI THƯỞNG LÊN ĐẾN 15 TRIỆU ĐỒNG

Việt Báo
Trịnh Thị Bình
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây