Bài dự thi: Cánh đồng có hoa dại trắng

Thứ ba - 05/07/2011 01:12
Đôi khi em tự hỏi, nếu kệ hàng của cuộc đời chịu bán nhiều hạnh phúc hơn cho em thì em đã không cần anh đến thế!

Em, cái tuổi 21, tuổi của sức sống, mơ ước và tình yêu. Đôi khi em cứ muốn vùi mình vào hận sầu, chôn mình xuống đáy của cuộc đời mà tuyệt vọng, mà thổn thức...

Dừng lại sau mooyj hành trình dài, có anh và mất anh... em mới hiểu cuộc sống cũng cần có những lúc mất mát để cảm giác được nỗi đau và sự lạc lõng...

Những ngày dài cứ lặng lẽ trôi... và anh cũng vĩnh viễn đi vào kí ức, nơi một thời em giông tố... để biết rằng, em chưa bao giờ khát khao bình yên đến thế!

Đôi khi em tự hỏi, nếu kệ hàng của cuộc đời chịu bán nhiều hạnh phúc hơn cho em thì em đã không cần anh đến thế! Với em, vai trò của anh không chỉ là một người yêu... anh là nơi cho em sức sống, anh đến như con mưa sau 20 năm khô khốc và nứt nẻ... như một món quà mà thượng đế đã rũ lòng thương ban tặng cho một con người bất hạnh... Em đã tin thế và tin không một chút hoài nghi nhưng nơi anh, cuộc đời dâng tặng quá trọn vẹn, như thể giành giật từng "hạnh phúc" của em để cho anh!

Bài dự thi: Cánh đồng có hoa dại trắng, Tin tức trong ngày, canh dong hoa dai trang, chuyen tinh yeu, ban tre, hanh phuc, yeu thuong

Giá như kệ hàng cuộc đời chịu bán nhiều hạnh phúc cho em thêm chút nữa... (Ảnh minh họa)

Thế nên với anh, em cũng chẳng là gì lớn lao cho lắm! Chỉ một lần yêu và quên đi mãi mãi... anh đến lấy đi bình yên trong em và sự ra đi của anh ăn mòn nụ cười trên môi em, bằng lời hứa rằng mình sẽ dài lâu, sẽ nắm tay nhau đi trên cánh đồng có hoa dại trắng...

Giờ đây, anh đang cố gắng đẩy em ra xa cuộc đời anh như đã từng kéo em vào với cây guitar và bài hát "Trái tin bên lề"... Em nghĩ mình đã yêu anh từ giây phút ấy! Hạnh phúc là mong manh thế đấy! Em đã bảo là anh đừng hứa, đừng gieo vào em quá nhiều hi vọng và đừng để em quá yêu anh... vì khi mất anh, em sẽ không thể nào quay lại từ đầu, không thể nào tìm được lối thoát, tình yêu em dại khờm đặt trái tim giữa hai bờ vực thẳm mà đo đếm...

Em đã từng nhủ lòng đừng yêu anh nhiều như thế! Nhưng trái tim lại đôi lần chểnh mảng, phản bội lại chủ nhân. Rôi giông tố cũng từ nơi anh mà bắt đầu,... ngày mà anh chỉ nói được hai từ, "Xin lỗi"... Em biết mình đã thật sự mất nhau, mi mắt bắt đầu ướt và em khóc... khóc vì bản thân mình yếu đuối, vì lời nói hững hờ và định mệnh nhất quyết không lựa chọn hai ta.

Nhưng nếu kệ hàng cuộc đời chịu bán nhiều hạnh phúc cho em thêm chút nữa thì biết đâu, em cũng vẫn yêu anh nhiều như thế! Vẫn muốn nắm tay anh đi trên cánh đồng hoa trắng đó và biết đâu mình đã chẳng lìa xa, anh nhỉ?

Van Kieu Tieu Giang

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Hiến tạng
Sàng lọc một số rối loạn tâm thần
Lịch công tác
Đăng ký khám online
Đường dây nóng
Sở Y tế Quảng Ninh
THÔNG TIN VẬN CHUYỂN CẤP CỨU
Thăm dò ý kiến

Bạn biết đến bệnh viện qua đâu

Thống kê
  • Đang truy cập28
  • Máy chủ tìm kiếm2
  • Khách viếng thăm26
  • Hôm nay9,389
  • Tháng hiện tại9,389
  • Tổng lượt truy cập1,310,410
Liên kết web
Sức khỏe tâm thần
Chất lượng cuộc sống
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây